Trần Phú Đa
Hằng năm cứ sau Tết Nguyên Đán và Nguyên Tiêu, mùa xuân mới về đang vội vã đi qua nhưng mùi hương của nàng xuân thì vẫn còn lẫn quất đâu đây. Nhớ những ngày còn ở quê nhà, thiên hạ bảo nhau “Tháng giêng là tháng ăn chơi”. Bao nhiêu lễ hội truyền thống và dân gian nơi xứ Quảng níu chân du khách lạ xa để khi ngấm rượu “Hồng Đào” thì chân bước quay đi không đành, danh họa thế giới Vũ Hối người con xứ “địa linh nhân kiệt” cả đời lặn lội với con chữ đã nói hộ tâm trạng những người con đất Quảng xa quê “ngàn trùng quê mẹ xa vời vợi, Quảng Nam ơi nỗi nhớ khôn nguôi!” Và khi hơi thở mùa xuân còn ấm đất lành nơi viễn xứ thì mùa Valentine’s, ngày lễ Tình nhân, tình yêu lại theo ngọn gió thời gian ùa về mang nắng hồng pha trộn chút hơi sương lành lạnh và những nụ hôn ngọt ngào hiến dâng cho nhân loại. Vạn vật trở nên đáng yêu hơn, hiền lành hơn bởi những ganh ghét và hận thù lắng xuống, thanh âm của tình yêu đem đến cho bạn, cho tôi và cho mọi người một hơi thở ấm áp và ngọt vị môi hồng.
Xin chào ngày tình nhân, dang tay ôm trọn vào lòng tấm chân tình, lòng vị tha độ lượng, sự biết ơn và lòng kính trọng, bởi Valentine’s Day không đơn giản chỉ dành cho những cặp tình nhân mười chín đôi mươi mà còn là sự chung tình của trái tim dù bất luận ở lứa tuổi nào. Hơn thế nữa, Valentine’s Day còn là tình yêu thương của cha mẹ ông bà, những bậc trưởng thượng cao niên đã từng yêu, được yêu, đã có những phút giây yếu mềm hay hờn giận vu vơ, rồi cơm lành canh ngọt cho ra những thế hệ trẻ già nối tiếp nhau hiện hữu trên cõi tạm thế gian này.
Chào Valentine’s Day, ôm gọn vào lòng phút giây ngọt ngào của mùa lễ tình nhân, cho thế giới trở mình tĩnh mộng sau những cơn say cuồng trong chiến tranh bôm đạn, trong lọc lừa gian dối, chiếm đoạt tranh giành những ảo vọng bọt bèo mà khi nhắm mắt xuôi tay chỉ còn là khoảng trống cát bụi mà thôi, vậy nên cả tôi, cả bạn và cả chúng ta hãy ngộ ra chân lý của tình yêu mà dành cho nhau những điều tốt đẹp có thể… Hãy quên đi những tỵ hiềm ích kỷ, những điêu ngoa xảo trá đã và đang hiện hữu giữa bóng đổ cuộc đời, điều mà Đấng Thế tôn, sự anh minh của Đức chúa trời luôn khuyên răn chúng sanh làm lành tránh dữ. Suy cho cùng tình yêu thật màu nhiệm và bao la, nó không là thức ăn nước uống mà là một thứ gia vị thật đặc trưng không thể thiếu trong cuộc đời mà thượng đế đã dành để ban tặng cho loài người.
…ngày tình nhân anh già nua tóc trắng
tìm lại hương yêu nghe gầy đắng xa vời
đêm dần trôi trời giao hoà hôn phối
đôi môi khô gầy mà ấm giữa vành tim…
Tình yêu chỉ vỏn vẹn có hai con chữ vậy mà chúng ta phải theo đuổi kiếm tìm và gìn giữ nó cho đến ngày mãn phần nhắm mắt xuôi tay, thân tứ đại trả về với cát bụi hư không, rồi đâu đó tình yêu tái sinh sẽ quay trở về để loài người tìm lại cái nửa còn thiếu của nhau.
Trong thơ ca hò vè đã có biết bao nhiêu nhà văn, nhà thơ, nhà soạn nhạc đã dành hết tâm trí cả đời để viết, để tôn vinh tình yêu. Có những cuộc tình suông sẻ nhưng cũng có những cuộc tình buồn vậy nhưng câu từ vẫn bóng bẩy đáng yêu làm sao ấy!
…em đâu từ buổi ngẩn ngơ
tóc thơm mùi sả câu thơ gầy còm
thương nhau từ thuở khói lam
đường yêu mấy nẻo vẫn ôm lối mòn
Thật cao quý và đẹp đẽ biết bao, xin nghiêng mình chiêm ngưỡng và đón nhận tình yêu dù lãng mạn hay hiện thực đều như nhau, có những phút gặp gỡ bất chợt hay tìm kiếm trăm năm tình yêu vẫn như một liều thuốc an thần ru đời người ngủ ngon trong bộn bề tất bật của cuộc sống đương thời. Người ta ca tụng tình yêu nhưng đôi khi cũng lợi dụng nó khiến cho thế cuộc đảo điên, lòng người oán thù chồng chất, dẫn đến những cái chết để “ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ”. Nhân mùa Valentine’s, ngày của tình nhân, tình yêu mạo muội nhìn lại đôi điều, dẫu lưng đã còng, gối đã mỏi, tóc đã bạc vẫn thấy tình yêu thật thiêng liêng đôi khi ôm lấy nhiều đắng cay nhưng cũng lắm mật ngọt hương nồng…
…rồi có một ngày ai sẽ ướt mi
khăn sô trắng lịm đi đời lãng tử
sẽ một ngày hình như là có thật
vó ngựa chồn chân chật vật bước ngông cuồng
ta về với đất em buồn đêm hoang vắng
tiếng tình yêu văng vẳng nhớ ơn đời!
Xin cám ơn tình yêu, cám ơn tình nhân, cám ơn đời!!!