Truyện dài
TRỊNH THANH THỦY
Tiếp theo
LỜI TÂM SỰ – TTT NGỎ LỜI CÙNG ĐỘC GIẢ…
Chuyện dài “Hoạn Thư Thời Đại” vì lý do bất thường nên tự nhiên ngưng tiếp chuyện mấy tháng qua. Vì TTT bị lây COVID-19 của người bạn cũ cùng lớp cựu nữ sinh TRƯNG VƯƠNG. Cô bạn là dược sĩ tên Bích họ Lê vẫn còn làm việc ở nhà thương Houston TX. Bao năm không gặp nhau, nhân dịp Bích và ô xã đi Cruise vacation, ghé lại Miami nên Bích kêu TTT nói sẽ ghé thăm. Khi nói chuyện trong phôn có nghe tiếng ho, Bích nói bị ho nhưng không sao vì đã chích ngừa COVID-19 tại nhà thương làm việc rồi… Tin bạn, TTT rất hiếu khách dù lạ quen đều nồng nàn tiếp đón. TTT đến đón Bích tại hotel, mời hai vợ chồng Bích đi nhà hàng ăn trưa và mời về cho biết nhà. Tới 5 giờ chiều, lại mời đi ăn chiều. Sau đó ông xã và TTT đưa hai người trở về hotel. Khi gặp Bích vẫn còn ho. TTT không để ý bịnh COVID, còn hỏi bạn cần kẹo ho không? Bích từ chối, trả lời đã chích ngừa 3 mũi covid rồi. Sau tám tiếng gặp nhau, Bích về rồi thì nửa đêm TTT ho khiếp đảm, nghẹt thở, nhức đầu, nóng lạnh… Cả chục năm nay, TTT khoẻ mạnh và không chích ngừa covid vì không tin và không thích. Sau khi bị chuyện bất ngờ bịnh lạ, TTT có uống đỡ Tylenol để hy vọng khỏi! Nhưng không ngờ sáng dậy vừa ra khỏi giường là xây sẩm ngất xỉu ngã xuống nền nhà! Ông xã chạy vào kêu gọi tỉnh lại rồi đưa đi walk-in clinic… TTT vào, y tá thử, chưa gặp bác sĩ thì họ đã đuổi ra, và nói “bà bị Covid rồi, đi về nhà đi, chúng tôi không chữa được. Nếu đau nặng thì kêu 911 hay Ambulance đưa đi nhà thương.” Họ đưa cho TTT cái toa vớ vẩn, kêu đi Walgreens mua vài viên thuốc! Hôm sau, TTT đau nặng hơn nên chồng vội kêu xe cấp cứu đến Emergency room, y tá để TTT nằm một mình trong phòng kính nhỏ, màn vải kéo che bít bùng từ 8 giờ sáng. Họ vô 1 bįch nước biển. Không có bác sĩ chăm sóc! Không ăn! Không uống! TTT không xuống nổi cái giường nhỏ để đi vệ sinh! Không ai hỏi han! Họ nhốt TTT cách ly tất cả! Nằm 11 tiếng trong phòng một mình gọi là cấp cứu ư? Nhức đầu, chân tay run, cổ họng khô đau! Vừa mệt, đói và khát nước… Bấm chuông kêu inh ỏi… Y tá chạy vào, TTT tức giận complaint why Dr doesn’t come to take care me..!? Why nobody let me know what happened to me..!? How long I have stay here.!?“ Y tá trả lời Dr bận, mai Dr phải họp, tối nay bà ở lại đây ngày mai khi nào Dr họp xong sẽ gặp. TTT tức quá chúng coi tính mạng bịnh nhân như cỏ rác. Không phải tôi chỉ có medicare, mà còn mua bảo hiểm sức khỏe hạng nhất, không phải trả 1 đồng, muốn đi bác sĩ nào và đi nơi đâu thì bảo hiểm cũng sẽ trả 100%… Tôi nổi giận đòi về, chúng đỡ tôi ra xe và ông xã đón về. Ông xã kêu bác sĩ gia đình thì họ hẹn tới tháng 11. Trời ơi bây giờ là tháng 6, phải chờ hơn 5 tháng thì tôi chết! Về nhà nóng ruột, ho nhiều càng ngày gầy và yếu hẳn! Tôi lại đi liên tục 3 nơi walk-in clinic khác, chúng đều từ chối khi biết TTT bị covid-19 nặng rồi! Mấy cháu chủ tiệm nails nghe tin chạy đến tình nguyện đưa cô đi thẳng vào nhà thương! Nhưng họ cũng từ chối! Thôi rồi thế là xong đời! Đã gầy trong 1 tuần lễ còn sụt đi 12 lbs! Thế là hết! Em đi đường em! Sống trên đời chỉ có thế thôi! Không khóc! Nhưng lo về property forent! Ai lo? Các con thì ở xa, còn ông xã thì không bao giờ để ý tới! Bạn đến thăm, ai cũng nói TTT giống con khỉ già! Và họ kể cho nghe, tại Florida nhiều người Việt đã chết nhiều rồi vì COVID-19! Tôi hiểu các bạn có ý cho biết TTT kỳ này sẽ đi đoong! Nghe, hiểu vậy..!! Chết là hết lo gì? Thầy bói nói mình là tiên cô mắc đọa! Thì hết đọa đầy trở về trời có gì vui hơn!? Nhưng không thuốc, không bác sĩ thì chết là cái chắc! TTT bảo chồng từ nay anh tránh xa em! Rồi TTT tự chữa bằng những loại dược thảo đang có tại tư gia. TTT đun sôi lá sả với lá khuynh diệp, xông vài lần là khỏi hẳn covid. Không uống thuốc và nhất quyết không chích, sau vài tuần ngất ngư trở lại bình thường và chưa chết! không phải sẽ không chết! Rồi trận bão đến! Nhà ở không sao, nhưng nhà for rent bay nóc! Theo contract mua bảo hiểm hurricane, chỉ trả 5% tiền deductible theo giá trị căn nhà, nhưng bảo hiểm sẽ trả ra sao và vận hạn TTT đã qua chưa thì không biết! Còn chờ xem “con vận xoay vần đến đâu”? Hiện tại, TTT sẽ sống thêm để viết hết đoạn kết ly kỳ hấp dẫn chuyện dài HOẠN THƯ THỜI ĐẠI. Chúc Hy quý độc giả vui hưởng Christmas và New Year. come in TTT và Gia đình… Xin chào tất cả!
TRỊNH THANH THỦY
———
HOẠN THƯ THỜI ĐẠI (tiếp theo)
Bảo ra xe về, lòng chàng xúc động mạnh và bối rối vô cùng! Nếu không cầm lòng Bảo sẽ cuồng điên đi sâu vào tội lỗi ở lại ái ân với Lệ Thu và quên đi trách nhiệm làm chồng! Chàng lừa dối Tuyền quá xa rồi! Trái với lương tâm! Chàng rủ rê con gái bạn rồi lại lừa dối vợ! Tâm trạng xáo trộn, tâm tư dầy vò không yên! Chàng muốn chiếm cho được Lệ Thu, nhưng khi ở gần nàng chàng lại áy náy vô cùng và chàng tự quyết định! Thôi chấm dứt tình lãng mạn, phải làm tròn bổn phận đôi bên vì hoàn cảnh dĩ lỡ rồi! Về tới nhà gần mười giờ đêm, chắc mệt nên Thanh Tuyền đã đi ngủ sớm. Bảo tắm rửa xong chàng đi nhè nhẹ vào phòng ngủ. Nhìn Tuyền ngủ ngon Bảo bàng hoàng xúc động chàng cố kềm lòng chống lại xác thịt đang ồn ào đòi hỏi! Vào giường, Bảo lại ôm đại Thanh Tuyền cơ thể chàng cuồng điên cần giải quyết sinh lý, thèm ôm người đàn bà vô cùng, ngay bây giờ! Chàng về với Tuyền để thỏa mãn ái ân và có lòng muốn dành cho nàng sự đền bù xứng đáng… Chàng quơ tay ôm Thanh Tuyền nhưng tâm hồn lại nghĩ tới Lệ Thu. Tuyền mệt mỏi mắt vẫn nhắm nàng nói nhỏ :”ứ..ừ “ nhưng vẫn nằm im đồng ý cho anh thỏa mãn….
Bảo nằm vật xuống giường cạnh Thanh Tuyền chàng nói nhỏ: “thôi, ngủ đi em.”
Sáng sớm Bảo dậy rửa mặt, sửa soạn đi làm, Tuyền hỏi: ”Hôm qua họp và party ở sở có gì lạ, vui không? Sao anh về trễ thế?“ Bảo nhanh trí trả lời: ”Kể từ ngày mai, từ nay ai cũng phải thay phiên nhau làm trễ tùy công việc mỗi người, tám, chín hay mười giờ tối hết việc mới được về… Mùa Noel thư từ quà cáp thiên hạ gửi nhiều quá, cần phải chuyển đi cho kịp, không được để ứ đọng nên tất cả các nhân viên sẽ đi làm về trễ và sẽ thay phiên nhau làm thứ Bảy và Chủ Nhật. Anh cũng sẽ phải làm, nên em đừng lo phải kêu phôn anh khi về trễ nghe em… Anh sẽ mua bánh mì ăn trong giờ nghỉ cho tiện đừng lo cho anh… Em ở nhà cứ ăn và ngủ trước đi, không phải chờ đợi anh làm gì cho mệt, coi như 24 trên 24 chia làm hai shíp em ạ…! Làm từ 12 tớI 13 tiếng mỗi ngày, cho hết mùa Giáng sinh… Thanh Tuyền tin Bảo nói, vì rõ ràng tối qua đi tiệc sở về trễ mà chàng đòi lấy đòi để làm tình cho bằng được..! Chứng tỏ chàng thèm nhớ, và yêu vợ đòi tình! Tuyền xúc động thấy thương chồng vô cùng! Nàng thầm nghĩ và quyết định từ nay bất cứ lúc nào Bảo muốn, đòi hỏi nàng cũng sẽ cố gắng chiều anh ấy vậy… Tội nghiệp ông chồng nhiều khi quýnh cả lên vì thèm vợ quá! Sáng nay Bảo đã nói dối vợ công chuyện ở sở để Tuyền tin tưởng chàng sẽ có thì giờ đi sớm về trễ và thỉnh thoảng thứ Bảy, Chủ Nhật đi được cả ngày đến thăm nom và lo cho Lệ Thu mà Ngọc Tuyền sẽ không sinh lòng nghi ngờ vớ vẩn, rồi rình rập theo dõi chàng hoặc cấm đoán chàng thì đi vào cửa tử…! Bảo phục chàng vô cùng, chàng giỏi thật nói chuyện dối trá đâu vào đó… Tỉnh bơ, cứ như thật, xếp đặt gọn gàng có lý ai mà không tin? Hôm nay Bảo đi làm sớm hơn mọi bữa, nhưng Tuyền không hề hỏi hay thắc mắc gì. Trước khi đến sở chàng ghé vào phòng trọ thăm Lệ Thu. Nghe tiếng gõ cửa phòng, Lệ Thu ngồi bật dậy chạy ra mở cửa, cửa mở thấy Bảo, Thu mừng quá, nàng lùi bước cho Bảo vào hẳn trong nàng khóa cửa, quay lại ôm Bảo hôn liền, môi anh nồng nàn phủ lấp môi em… Bảo ôm chặt thân hình Lệ Thu chàng hôn thật say mê, cả hai không muốn rời nhau… Lệ Thu không còn kêu Bảo là chú nữa, nàng buông đôi môi Bảo ra, Lệ Thu nói: “Bảo, em yêu anh, em cho anh tất cả đời em, anh đừng tránh né em nữa, em đã đi quá xa, bỏ cha mẹ gia đình, và tương lai để theo anh thì em không còn gì phải trốn tránh giữ gìn nữa, em đã cho anh đời con gái trinh nguyên, chấp nhận tất cả phong ba bão tố sớm muộn sẽ đến với mẹ con em! Thì còn gì phải lo nghĩ? Em muốn chúng ta sống thật và cho nhau tình yêu, không cần dè dặt! Em bất chấp và bằng lòng đón nhận làm người yêu ngoài song cửa bên lề cuộc đời của anh! Nghe Lệ Thu cay đắng phát ngôn tủi hận, oán hờn! Bảo thả lỏng vòng tay sững sờ nhìn Lệ Thu. Chàng vừa thương vừa yêu nàng xót xa! Chàng không ngờ trong tâm hồn cô bé đôi mươi đã thật sự trưởng thành, tim nàng nức nở! Đã bộc lộ trong tâm khảm sự chán chường buồn nản của kiếp người lầm đường lạc lối!
Bảo kéo Lệ Thu ngồi xuống mé giường một tay nhẹ nhàng vuốt tóc nàng, chàng ngọt ngào nói: “Lệ Thu em đã một lòng yêu anh, anh sẽ không từ chối nhưng em phải hiểu cho anh không thể bỏ vợ con anh được…” Lệ Thu gật đầu, mở to đôi mắt long lanh hai giọt lệ! Nhìn Bảo nàng nói trong nghẹn ngào: ”Em biết..!!” Đúng khi người nói đôi mắt là cửa sổ của con người! Không cần nói nhìn cặp mắt đã diễn tả được tất cả ý nghĩ, hành động, cử chỉ phản ứng, giận dữ, vui buồn, ác độc, ghen hờn, nồng nàn tình yêu, ghét bỏ hay khinh khi, thù hận đều lộ ra nơi cặp mắt dù to hay nhỏ…!! Lệ Thu đang tủi buồn lạc lõng, sợ cô đơn..!! Bảo nhìn Thu chàng tội nghiệp cho nàng.!! Hôn nhẹ lên đôi mắt ướt lệ, Bảo nói: “Đừng làm anh lo sợ, anh yêu em nhiều và em nghe anh, bình tĩnh anh sẽ lo đầy đủ cho em và con chúng ta, em cứ ở đây anh đi làm chiều anh sẽ về thẳng với em, trưa em đi ăn gần chung quanh đây, chiều anh về sớm sẽ đưa em đi ăn, Chủ Nhật hay thứ Bảy anh sẽ đưa em đi coi thắng cảnh Paris, em muốn đi shopping mua sắm gì cần thiết anh sẽ đưa em đi… Anh chiều theo ý em, chuyện gì em không hài lòng anh sẽ không ép em, chịu chưa cưng? Lệ Thu vẫn im lặng nàng chỉ gật… gật… Bảo nhìn đồng hồ tay chàng kéo Lệ Thu đứng lên, ôm nàng hôn nhẹ lên trán Lệ Thu chàng nói tiếp: “Thôi tới giờ rồi, anh phải đi làm…” Chàng vội vã ra khỏi phòng, Lệ Thu đứng xửng im lặng nhìn theo khi Bảo ra và đóng cửa phòng… Bảo đi nhanh đến sở cũng trễ 5 phút chàng nói to ý thanh minh cho xếp và các bạn đồng nghiệp cùng nghe: ”Sao hôm nay khu nhà tôi kẹt xe quá!” Không ai nói gì chàng yên tâm vào bàn làm việc… Tuy cắm cúi làm việc nhưng đầu óc chàng chỉ lo nghĩ tới Lê Thu! Chàng thương, và thích Lệ Thu lắm, con bé trẻ đẹp ngây thơ ngày nào giờ đã trở thành thiếu phụ, già dặn biết lo âu chịu chấp nhận hoàn cảnh sống an phận! Chàng nghĩ sớm muộn gì vợ chồng Ngôn cũng biết chuyện chàng sống với Lệ Thu và mang nàng về làm vợ bé! Chuyện này như bom nổ, tình bạn sẽ chấm dứt…!! Và một mình chàng bị nguyền rủa cả đời! Nhưng thôi kệ chuyện gì tới sẽ tuỳ cơ ứng biến… Bảo cười một mình, chiều nay về sẽ đưa lệ Thu đi ăn, dạo phố và đưa nàng đi coi Show ở night club cho nàng vui không còn lo nghĩ và than thở rồi kiếm chuyện thì khổ cho chàng…!! Thỉnh thoảng cách một hay hai ngày chàng không đến với Thu và về sớm đúng năm giờ chiều để Thanh Tuyền không nghi ngờ… Dù làm việc, chàng cũng kêu Tuyền tâm sự để Tuyền khỏi lo nghĩ vẩn vơ khi chàng đi sớm về trễ hay giờ giấc thất thường! Nếu Tuyền hoài nghi mả rình mò tìm hiểu về công việc chàng làm khi Noel năm nay lại nhiều và bận rộn khác hẳn nhiều năm qua thì chết..!! Chuyện đổ bể thì vỡ nợ..!! Mất toi bà vợ mà con cái chúng nó sẽ không tha cho hành động mê gái trẻ phản bội vợ và bỏ bê chia xẻ tình yêu gia đình thì chỉ có nước về lại Việt Nam sống cho hết kiếp mặt dầy.!!
Giờ nghỉ ăn trưa Bảo kêu Tuyền hỏi han cho bù đắp tội lỗi với vợ, chàng dịu dàng hỏi: “Tuyền hả em? Anh đây, em đang làm gì đấy? Ăn uống gì chưa? Chiều nay chịu khó ăn cơm một mình, tan sở lúc nào anh sẽ mau mau về ngay, cứ đi nghỉ đi đừng đợi anh cưng nhé…” Tuyền trả lời: “Em vừa ăn trưa xong, em nhớ lời anh dặn rồi, em sẽ ăn cơm và mệt thì đi ngủ sớm không phải đợi anh…” Bảo đổi giọng nịnh vợ nhắc khéo chuyện đêm qua: “Em à cảm ơn em tối qua, anh biết em đang mệt xin lỗi em… Nhưng từ nay anh đòi quyền lợi của người chồng hi… hi… khi nào anh muốn yêu em phải cho anh đó nhé, em cứ để anh thèm thuồng tội nghiệp anh..!! Đói tình treo cần câu hoài, sống buồn tênh thì chết xướng hơn!“ Chàng cười, Tuyền nói thêm trước khi ngừng phôn cho chồng vui: “Được rồi, khổ lắm nói mãi, nếu anh về quá trễ đừng phá giấc ngủ của em nghe, thôi cúp nhé anh! Hẹn tối gặp, hôn chồng yêu của em… chút… chút… cưng quá… au revoirs…”
Bảo yên tâm khi tan sở về chàng đến thẳng tới chỗ ở Lệ Thu. Lên tới phòng gõ cửa Lệ Thu mở cửa cười toe vui vẻ mặt lộ rõ niềm mong đợi gặp chàng được thỏa mãn, nàng đã thay bộ quần áo đi ăn tối trông rất tươm tất và lộ vẻ dân đầm rõ ràng không phải bà đầm rau muống như mấy chị hai lúa… trưởng giả học làm sang! Cả hai hôn thật nồng nàn trước khi đi. Họ tràn đầy niềm vui hạnh phúc như cặp vợ chồng mới cưới… Xong cùng dắt tay nhau ra xe, hôm nay không đi taxi mà Bảo dùng chiếc xe Vespa của chàng đi làm hàng ngà, chở Lệ Thu đi chơi cho tiện đón đưa. Tuy vẫn lo âu gặp người quen trong gia đình hay bạn bè của Tuyền và các con..! Đến tiệm ăn Bảo nắm tay Lệ Thu âu yếm dìu từng bước sát bên nhau và kéo ghế cho Thu ngồi cẩn thận… Gọi các thức ăn đặc biệt chàng săn sóc nàng từng miếng ăn… Bảo nói với Lệ Thu: “Ăn xong anh đưa em đi coi show này khoảng gần một tiếng, xong anh đưa em về nghỉ sớm nhé, show này sống động em không thể ngờ, tưởng tượng được, anh muốn em coi cho biết tụi Pháp chơi theo lối Tây như thế nào nhé.!?” Thu chưa hiểu và không biết Bảo muốn nói gì..? Nhưng nàng cười vui nói: “Dạ em cũng thích đi coi show, vâng anh cho em biết, night club hay cinema hả anh?” Bảo cười nói: ”Không phải cine, là night club dành cho người lớn trên tuổi vị thành niên, tụi tài tử chuyên đóng phim… Bảo cười và nói Việt Nam gọi phim con heo..! chúng cho đó là nghệ thuật đóng phim trước mặt mọi người, họ bạo và trơ trẽn cả nam lẫn nữ… Trong night club họ bán vé vào cửa kiếm tiền trước rồi thu hình khi tung phim bán ra thị trường và sản xuất đúng luật ra nước ngoài… Những phim loại này phổ biến khắp nơi nhất là Âu và Mỹ châu… gọi là 3X em ạ, anh sẽ đưa em đi coi hết cho biết những chuyện lạ bên trời Tây.!! Ở đâu cũng có bộ mặt trái dơ bẩn trong cuộc đời..! Tùy do con người tự ý nghĩ và xử sự theo đời sống và tính của họ, trên đời này có ai giống tính ai đâu? Mình không thích mà người khác thích, như thế mới có kẻ giầu người nghèo và tham vọng xẩy ra chiến tranh, thù hằn ghét bỏ lẫn nhau! Có người tâm tốt nhưng chỉ vì một phút vô tâm bước vào tội lỗi.!! Biết mình lầm đường lạc lối thì lỡ rồi.!! Em ạ, em còn trẻ đời còn dài, em hãy cố tự học hỏi, tránh xa cạm bẫy..!! Khi không có cha mẹ hay anh ở bên em..!!” Bảo nhói tim khi nói ra như thế.!! Vì chính chàng đã vì tà dâm mà sai trái trong đoạn cuối đời.!! Hại con gái người ta..! Và chàng thật sự rất hối hận đau khổ, khi nghĩ tới hai đại gia đình tan nát vì chàng..!? Giờ đây.! Tương lai sẽ ra sao.!? Lệ Thu không hiểu Bảo đang nói gì.!? Nàng im lặng. Bảo nói tiếp: “Anh đưa em đi xem nếu em không thích thì mình về ngay, em đừng giận anh nhé..!? “ Thu chỉ gật đầu không thắc mắc…
(Còn tiếp kỳ sau)
TRỊNH THANH THỦY